Hình ảnh về những chiếc xe hạng sang chạy ngoài đường bằng dịch vụ taxi mỗi khi xuất hiện đều gây được chú ý lớn. Nhưng liệu có phải ai cũng thành công?
Câu chuyện thu hút sự quan tâm của cộng đồng mạng Trung Quốc bắt đầu từ anh Nguyên – một tài xế công nghệ tại Bắc Kinh đã mạnh tay chi 1,55 triệu nhân dân tệ (khoảng 5,5 tỷ đồng) để sở hữu một chiếc Maybach S480. Điều đáng nói là anh không mua xe để phục vụ nhu cầu cá nhân, mà để… chạy xe công nghệ.
Sau 6 năm làm nghề tài xế, tích góp được hơn 500.000 nhân dân tệ, anh quyết định đặt cọc mua xe, phần còn lại vay ngân hàng trả góp. Dù phải chịu khoản chi phí lớn hàng tháng, anh vẫn giữ được mức thu nhập ròng khoảng 10.000 nhân dân tệ (hơn 35 triệu đồng).
Chiến lược của anh Nguyên là nhắm vào phân khúc khách hàng cao cấp – nơi giá một chuyến xe có thể dao động từ 418 nhân dân tệ (1,4 triệu đồng) đến hơn 5.000 nhân dân tệ (gần 18 triệu đồng), đặc biệt trong các khung giờ cao điểm. Trung bình mỗi tháng, anh hoàn thành khoảng 30-40 chuyến, đem lại nguồn thu ổn định.
Một bộ phận cư dân mạng ca ngợi anh là người có tư duy kinh doanh nhạy bén, dám phá vỡ lối mòn để khai thác thị trường ngách giàu tiềm năng. Tuy nhiên, nhiều ý kiến khác lại tỏ ra hoài nghi, lo ngại rằng chi phí bảo dưỡng xe sang, khấu hao theo thời gian và sự bấp bênh của nguồn khách hàng VIP có thể khiến mô hình này nhanh chóng rơi vào khủng hoảng.
Đầu tư mạnh tay, liều lĩnh hay tính toán?
Không chỉ riêng Bắc Kinh, mô hình đầu tư xe sang để phục vụ dịch vụ cao cấp đã được thực hiện ở nhiều nơi trên thế giới.
Tại Dubai, một tài xế Uber từng gây sốt khi chi một khoản lớn để mua chiếc Rolls-Royce Ghost, chuyên chở khách VIP tại các sân bay quốc tế. Thay vì cạnh tranh bằng giá rẻ, anh định vị bản thân ở phân khúc khách hàng thượng lưu như doanh nhân, khách du lịch hạng sang và người nổi tiếng. Mỗi chuyến đi có thể thu phí trên 1.000 USD (khoảng 25 triệu đồng), giúp anh hoàn vốn chỉ sau 18 tháng. Sau đó, anh tiếp tục mở rộng quy mô, bổ sung thêm hai chiếc Rolls-Royce vào đội xe và xây dựng được thương hiệu cá nhân vững chắc trong cộng đồng doanh nhân Dubai.
Tại TP.HCM, một cựu nhân viên ngân hàng cũng quyết định nghỉ việc để dấn thân vào lĩnh vực dịch vụ cao cấp. Anh đầu tư hơn 2 tỷ đồng để sở hữu chiếc Mercedes S-Class, chuyên đưa đón doanh nhân, lãnh đạo cấp cao và khách du lịch quốc tế. Giá mỗi chuyến dao động từ 1 triệu đến 3 triệu đồng. Sau hai năm, anh không chỉ đạt mức thu nhập gấp ba lần công việc cũ mà còn mở rộng thêm chi nhánh tại Hà Nội. Đặc biệt, anh chú trọng phát triển quan hệ với các đối tác trong ngành du lịch – khách sạn để xây dựng nguồn khách hàng ổn định và lâu dài.
Tuy nhiên, không phải ai cũng thành công với chiến lược “đầu tư lớn để ăn lớn”. Một tài xế tại Thượng Hải là minh chứng rõ ràng cho mặt trái của mô hình này. Với kỳ vọng thu hút khách hàng cao cấp, anh chi 2 triệu nhân dân tệ (khoảng 7 tỷ đồng) để mua chiếc BMW 7 Series. Mỗi chuyến đi dự kiến có thể mang lại 1.000 nhân dân tệ (3,5 triệu đồng). Nhưng thực tế không diễn ra như mong đợi.
Lượng khách cao cấp quá ít và không ổn định. Trong những tháng thấp điểm, anh chỉ nhận khoảng 10 chuyến, không đủ để chi trả các khoản vay và chi phí vận hành. Để cắt lỗ, anh buộc phải hạ giá, nhưng điều đó lại khiến thương hiệu dịch vụ hạng sang mất giá. Cuối cùng, anh phải bán chiếc BMW với giá thấp hơn nhiều so với lúc mua, chấp nhận thua lỗ và thất bại.
Các mô hình “xe sang chạy công nghệ” đang phản ánh một làn sóng mới trong ngành vận tải công nghệ, nơi tài xế không chỉ đơn thuần là người điều khiển phương tiện, mà còn là nhà đầu tư, người cung cấp dịch vụ cao cấp.
Nếu xác định đúng thị trường, quản lý chi phí hiệu quả và xây dựng thương hiệu bài bản, đây có thể là hướng đi sinh lời bền vững. Nhưng với những ai thiếu kế hoạch dài hạn, khả năng nghiên cứu thị trường và nguồn lực tài chính đủ mạnh, rủi ro “chìm xuồng” là rất lớn.
Theo: Vietnamfinance